Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

“Chiếc Ốc Vít” Nhỏ Bé Đơn Giản Có Thể Cứu Nhà-Địa Cầu Của Chúng Ta, Phần 7/7

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Thượng Đế ban cho quý vị ý chí tự do, không kiểm soát suy nghĩ hay hành động của quý vị, không gì cả. Vậy là, chúng ta có tất cả tự do thậm chí là tự do khỏi Thượng Đế. Đấng Toàn Năng cũng không kiểm soát quý vị, chỉ muốn giúp quý vị, nhưng điều đó rất khó khăn vì quý vị tự xây những bức tường quanh mình khiến không gì có thể xuyên qua được. Chỉ trong những khoảnh khắc tuyệt vọng, quý vị thật sự chân thành, lúc đó Thượng Đế mới có thể tiếp cận có lẽ chỉ trong một giây hoặc hai giây.

Thánh Kabir, Minh Sư Kabir ở Ấn Độ, một lần nọ có một người lạ, có thể là người tầm đạo, đến nhà Ngài nhưng lúc đó Ngài đi vắng. Người ấy hỏi vợ Ngài, vợ của Kabir: “Thưa Minh Sư đâu rồi?” Bà ấy nói Ngài hiện đang ở nghĩa trang cùng với một nhóm người, lo chôn cất một người đã qua đời, có lẽ là đệ tử hay là bạn của Ngài. Người lạ hỏi: “Vậy làm sao tôi có thể nhận ra Ngài nếu Ngài ở cùng với nhiều người?” Vợ của Kabir nói với anh ta: “Anh chỉ cần đến đó và nhìn xem ai có hào quang, có Ánh Sáng quanh đầu, thì người đó chính là Kabir”. Thế là, người lạ đi đến nghĩa trang như đã được chỉ và cố gắng tìm Kabir, nhưng anh ta không nhận ra được Ngài.

Người lạ quay trở lại nhà của Ngài và hỏi vợ Ngài: “Tôi đã đến nghĩa trang, nhưng tôi thấy mọi người ở đó đều có Ánh Sáng xung quanh họ. Vì vậy, tôi không biết ai là Kabir. Phải làm sao đây?” Bà ấy nói: “Được rồi, anh hãy quay lại đó. Chờ cho đến khi lễ an táng kết thúc, và người chết đã được chôn cất, và mọi người ra về. Trên đường về nhà, anh sẽ thấy chỉ còn một người có Ánh Sáng xung quanh Ngài. Những người khác sẽ không còn Ánh Sáng nữa”. Thế là anh ta đi đến đó, và quả thật đúng như vậy. Rồi anh ta hỏi Kabir: “Thưa tại sao lại như vậy?” Rồi Kabir nói với anh ta rằng… hoặc có thể là vợ Ngài, tôi quên rồi, tôi đọc truyện này lâu lắm rồi, mấy chục năm trước. Có quá nhiều truyện. Tôi đã quên hết hoặc nhớ lẫn lộn. Nhưng đại khái câu chuyện là như vậy.

Anh ta hỏi: “Tại sao lúc ở nghĩa trang, khi mọi người cầu nguyện và chôn cất người chết, ai cũng có Ánh Sáng. Sao lại như vậy? Bây giờ chỉ có Ngài là có Ánh Sáng?” – hay chỉ có Kabir là có Ánh sáng. Rồi Ngài trả lời: “Trong lúc làm lễ an táng và chôn cất, mọi người đều rất buồn và quay vào bên trong, chú tâm vào việc sinh tử và cảm thấy rằng đời sống rất vô thường. Vì vậy, lúc đó họ thật sự hướng nội và thật sự thành tâm nhận ra rằng đời sống là vô thường và không có gì thật sự quan trọng. Nên, dĩ nhiên, vì điều đó, Ánh Sáng của họ được tỏa ra. Nhưng trên đường về nhà, họ không còn nhớ đến tất cả những chi tiết về sinh tử và không nhìn vào bên trong nữa. Không còn thành tâm và nhìn sâu vào bên trong linh hồn họ nữa. Thì, dĩ nhiên, Ánh Sáng của họ mờ dần”.

Vì vậy, quý vị thấy đó, không phải là những gì chúng ta làm hay những gì chúng ta nói. Mà là chính Chân Ngã bên trong chúng ta thể hiện ra. Ý định mới là điều quan trọng. Vì vậy, nếu quý vị nói mình là tu sĩ, hoặc mặc áo tu sĩ, và nghĩ rằng mình nói năng như tu sĩ, nhưng nếu bên trong quý vị không thật sự thành tâm và chân thật, không sống đúng với đức hạnh của một vị tu sĩ, và không tin vào Thượng Đế hoặc chư Phật, chư Thánh, mà chỉ để tâm toàn vào mọi lo âu vật chất, tham muốn, cũng như lo lắng, thì quý vị không thật sự là tu sĩ. Vậy nên, ý định và nội tâm mới là điều quan trọng nhất.

Bây giờ tôi nhớ lại, tôi đã hỏi Vua Mặt Trăng: “Vì sao Ngài nói Ngài và dân của Ngài thương tôi? Đó là lý do Ngài thể hiện sự tử tế và quan tâm”. Ngài nói: “Vì Sư Phụ đầy tình thương yêu và nhân từ”. Và còn điều gì nữa, để tôi nhớ lại. “Và tâm Sư Phụ rất thuần khiết”. Đó là lời Ngài nói với tôi vì tôi hiếu kỳ, tại sao Mặt Trăng lại thể hiện tình cảm với tôi nhiều đến vậy? Tôi cảm thấy rất hạnh phúc và cảm động, nên tôi đã cảm ơn Ngài và dân của Ngài. Tôi chúc họ được Thượng Đế ban phước và mãi mãi được bình an, sẽ không ai đến làm phiền họ nữa hay lấy đi thế giới của họ nữa. Tất cả chúng ta đều xứng đáng có được bình an, hạnh phúc, và có một mái nhà với phẩm giá và cuộc sống thoải mái. Không cần phải có nhiều. Không cần phải là một cung điện, nhưng phải có bình an, hòa hợp, hạnh phúc đầy yêu thương bên trong ngôi nhà đó, và trên mảnh đất đó.

Tôi cũng nhớ đã hỏi Vua Mặt Trăng làm sao Ngài hoặc dân Ngài có thể nhìn thấy tôi trong bóng tối, như khi tôi ở trong rừng vào ban đêm. Chỉ có Ánh Trăng, nhưng phần lớn bị cây cối che khuất. Lúc đó rất khó cho tôi chụp ảnh Mặt Trăng, khi chụp ảnh Mặt Trăng, nên Ngài cho tôi thấy hình trái tim, rồi Mặt Trăng ló dạng ra khỏi cây cối vài giây để tôi có thể chụp ảnh.

“Tình Thương của Mặt Trăng” “Ảnh gốc, không chỉnh sửa chụp Mặt Trăng trước nơi tôi ở, khi tôi đang cố gắng tìm góc chụp thích hợp, thật khó qua những nhành cây. Gần như đã bỏ cuộc, nhưng dù sao tôi vẫn bấm, rồi dù trong đêm rừng mờ sương, Mặt Trăng vẫn thể hiện TÌNH THƯƠNG với một trái tim thật rõ rệt và đôi mắt thương yêu. Tôi qu-á-á-á xúc động. Trong những giọt lệ!” Ảnh và chú thích tiêu đề bởi Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư (thuần chay) 15 tháng 11, năm 2024

Tôi hỏi, làm sao Ngài hoặc dân của Ngài nhìn thấy tôi trong bóng tối và biết tôi cần gì như vậy? Ngài trả lời: “Ôi, chúng tôi có thể thấy. Chúng tôi có thể nhìn thấy mọi lúc, bất cứ khi nào, không cần ánh sáng hay gì cả”. Vì vậy tôi thử Ngài chỉ để cho vui thôi. Tôi nói: “À, nói tôi biết bây giờ tôi đang ở đâu. Ngài có thấy tôi đang ở đâu không? Tôi đang ở trong bóng tối”. Tôi đang ở trong bóng tối, cố nghĩ xem phải nói gì với quý vị, cố nhớ lại nhiều thứ và điều gì quan trọng để nói với quý vị về Địa Cầu này, rồi về Mặt Trăng, bởi vì tình cờ, Ngài đang ở đó nói chuyện với tôi. Tôi hỏi Ngài: “Vậy Ngài có thể thấy bây giờ tôi sống ở đâu không?” Ngài trả lời: “Có, ở một nơi nhiều cây cối”. Đó là lời Ngài nói với tôi.

Tôi nói: “Ôi Trời ơi. Vậy là Ngài luôn thấy tôi đang làm gì trong những lúc riêng tư này kia. Như vậy không hay lắm, phải không?” Ngài đáp: “Không, không, chúng tôi không luôn nhìn vào cuộc sống của Ngài, chỉ khi cần thiết, như khi Sư Phụ chụp ảnh, lúc đó chúng tôi có thể đọc được suy nghĩ của Ngài. Lúc đó, chúng tôi chỉ cố giúp Ngài”. Nếu Sư Phụ nghĩ đến chúng tôi, thì chúng tôi có thể kết nối ngay lập tức. Nhưng nếu Sư Phụ không nghĩ đến chúng tôi, không gọi chúng tôi hay không muốn nói chuyện với chúng tôi, thì chúng tôi sẽ không thấy, không nhìn vào cuộc sống của Ngài chút nào. Vậy nên, hãy yên tâm rằng Ngài có sự riêng tư của mình”. Tôi nói: “Ôi, cảm tạ Thượng Đế. Tôi rất ngại, Ngài biết đấy”. Được rồi, quý vị thấy đó, chuyện tôi kể không được sắp xếp thứ tự theo chủ đề. Nhưng vì không phải lúc nào tôi cũng nhớ chính xác như một, hai, ba. Vậy nên ít ra quý vị biết một vài chi tiết đây đó, vậy cũng được rôi. Hy vọng quý vị thích câu chuyện tôi kể và cảm thấy nhẹ lòng phần nào với một vài tin vui, dù chỉ là tin vui rất nhỏ.

Nhưng chúng ta đã có hòa bình ở Ukraine (Ureign) rồi, một phần nào đó. Ví dụ như, họ đã đồng ý không tấn công vào các khu vực dân sự. Và điều đó đã là sự bảo vệ rất tốt, an toàn cho những công dân Ukraine (Ureign) vẫn còn trong đất nước của họ. Và nhân tiện, tôi chúc tất cả người dân Ukraine, hoặc Ureign, gặp nhiều may mắn và rằng mọi chuyện sẽ suôn sẻ và tốt đẹp cho quý vị, cho quý vị và con cái của quý vị, cha mẹ, người thân, và cho đất nước vinh quang của quý vị.

Tôi cầu mong hòa bình sẽ đến – hòa bình thật sự và nhanh chóng. Và đừng lo lắng, chúng ta sẽ không có cuộc đại chiến nào vì Chúng Tôi, tất cả các cõi Thiên Đàng, đang cố hết sức để ngăn chặn điều đó.

Và bởi vì bây giờ nhiều người, rất nhiều người đã trở thành thuần chay, hoặc thậm chí mong muốn trở thành thuần chay, điều đó góp phần vào năng lượng mạnh mẽ này. Và năng lượng của Ba Đấng Quyền Năng Tối Cao giờ đây đã khác – mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi. Vì vậy, Chúng Tôi có thể làm được nhiều việc – giúp giảm thiểu thiên tai, lũ lụt và bão tố chết người cũng như sóng thần. Tôi thật sự hy vọng rằng chúng ta có thể ngăn chặn hoàn toàn trận động đất cực kỳ mạnh được cho là sẽ xảy ra ở Nhật Bản, để chúng ta có thể cứu được rất nhiều người, vô số người, và giữ cho đất nước của họ còn nguyên vẹn. Nhưng xin quý vị hãy giúp Chúng Tôi. Hãy đưa cho Chúng Tôi “cái ốc vít” đó, cái ốc vít duy nhất mà Chúng Tôi yêu cầu vừa vặn với cái lỗ của bản lề để gắn cánh cửa vào, cánh cửa hiện đang treo lơ lửng – chưa được sửa hoàn chỉnh, nhưng trước đây, nó còn không thể treo được vì không có cái ốc vít nào cả. Bây giờ chúng tôi có một số ốc vít, nhưng vẫn chưa đầy đủ. Giống như nếu quý vị cần bốn cái ốc vít, mà bây giờ chỉ có một cái, quý vị vẫn có thể treo bản lề, nhưng một cái ở đây và một cái ở đó. Như vậy chưa hoàn chỉnh và không đủ an toàn để sử dụng.

Vậy xin hãy ăn thuần chay. Hãy nhớ đến “cái ốc vít” đó. Rất nhỏ, rất khiêm nhường, nhưng tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối quan trọng. Tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối quan trọng. Tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối cần thiết. Xin làm ơn. Chỉ một “chiếc ốc vít” để hoàn tất sự bảo vệ 100%, an toàn, sự sống còn của Địa Cầu chúng ta. Xin hãy cầu nguyện cho điều đó, có thêm nhiều người ăn thuần chay, để chúng ta không chỉ ngăn được một nửa thiệt hại cho Nhật Bản hay nơi nào khác, mà là hoàn toàn, hoàn toàn bảo vệ Nhật Bản và người dân của họ, và hoàn toàn có hòa bình ở Ureign (Ukraine) và ở Nga. Không chỉ một nửa, hay 10%, hay 50%, hoặc thậm chí 90%. Điều đó vẫn chưa đủ tốt. Tôi rất cảm ơn quý vị. Và mong quý vị cầu nguyện, ngợi ca và thương yêu Ba Đấng Quyền Năng Tối Cao để giúp cứu Địa Cầu này và khôi phục lại hạnh phúc, hòa bình, và thịnh vượng cho mọi người được vui hưởng.

A-men. Cảm ơn quý vị.

Thương Ba Đấng Quyền Năng Tối Cao. Cảm ơn rất nhiều. Thân thể của tôi hiện giờ là văn phòng của cả Ba Đấng. Nên ngay cả tôi cũng luôn cảm ơn Ngài, Ba Đấng Quyền Năng Tối Cao, và thương Ba Đấng Quyền Năng Tối Cao, và luôn cố gắng làm tốt nhất trong văn phòng này, trong phần của tôi, cùng với Hai phần còn lại: Thượng Đế Toàn Năng và Chúa Giê-su Ki-tô. Nguyện cho tất cả chúng ta được an toàn, bình an và hạnh phúc dưới phước lành của Thượng Đế Toàn Năng, Chúa Giê-su Ki-tô, và Phật Di Lặc, cũng là Vua của muôn Vua, Vua của Địa Cầu này, thế giới này, và Chuyển Luân Thánh Vương. Tôi lặp lại tất cả điều đó, không phải vì tôi tự hào hay gì cả, mà chỉ muốn quý vị nhớ đến Lực Lượng được trao cho tôi, để quý vị cảm thấy an toàn hơn. Nếu tin tưởng tôi, dĩ nhiên, quý vị sẽ cảm thấy thoải mái hơn, có nhiều hy vọng hơn, hạnh phúc hơn, an toàn hơn. Chỉ vậy thôi. Bởi vì tôi thực sự là như vậy. Tôi sẽ không dám nói vậy nếu không phải. Tôi biết địa ngục là như thế nào, nếu ai đó giả mạo, và lợi dụng Danh hiệu của các Đấng Thiêng Liêng. Một lần nữa, chúc quý vị mọi điều tốt đẹp nhất. Thương quý vị rất nhiều. Mong quý vị được phước lành, sống hạnh phúc, có đạo đức. Hãy chọn những quyết định đúng đắn, hãy chọn ăn thuần chay. A-men.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần (7/7)
Xem thêm
Video Mới Nhất
Tin Đáng Chú Ý
2025-06-07
98 Lượt Xem
Giữa Thầy và Trò
2025-06-07
299 Lượt Xem
Giữa Thầy và Trò
2025-06-06
1037 Lượt Xem
36:19

Tin Đáng Chú Ý

42 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-06-05
42 Lượt Xem
Lời Thánh Khải
2025-06-05
53 Lượt Xem
Chương Trình
2025-06-05
34 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android