Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Cuộc Trò Chuyện Với Vua Mặt Trời, Phần 6/12

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Tôi nhớ gì thì nói đó thôi. Cho nên, không theo thứ tự, vì tôi không viết ra bài nói chuyện. Tôi chỉ nói theo cảm hứng từ Thượng Đế.

Vì vậy, cư dân ở Mặt Trời, nếu họ đạt đến Đẳng Cấp thứ Năm, thì Minh Sư sẽ đến đó đưa họ lên Nhà của Minh Sư, tức là thế giới Đẳng Cấp thứ Năm. Còn những người chưa đạt Đẳng Cấp thứ Năm và tiếp tục ở lại trong Mặt Trời, hoặc một số người bằng cách nào đó đạt đến Đẳng Cấp thứ Tư, nhờ được Minh Sư gia trì, hoặc do may mắn được nhìn thấy Minh Sư, nhìn vào mắt Minh Sư tình cờ trên đường phố, trên cánh đồng hoặc trong rừng, trên núi, ngoài biển, bất cứ nơi nào, thì họ cũng có thể đạt đến Đẳng Cấp thứ Tư.

Sau đó họ liên lạc với dân cư Mặt Trời, được người Mặt Trời đưa đến đó, tiếp nhận họ, qua một nghi thức đặc biệt, cùng với sự gia trì đặc biệt, để giúp họ quen hơn với năng lượng đó, năng lượng thật sự của Đẳng Cấp thứ Tư bên trong Mặt Trời. Ở Mặt Trăng cũng tương tự vậy. Khi người dân Địa Cầu muốn sống trên Mặt Trăng, thì họ phải thật sự đạt đến tiêu chuẩn, đẳng cấp, chấn động lực như cư dân Mặt Trăng bản xứ, ý tôi là những người đến từ thế giới hòa bình. Nhưng cư dân Mặt Trời là người bản xứ, họ sinh ra tại Mặt Trời, không phải từ thế giới khác đến. Không.

Bấy giờ tôi hỏi Vua Mặt Trời rằng liệu có phải mỗi năm rất nhiều người trên Địa Cầu thường bị mất tích hoặc biến mất – có phải đó là vì họ đã đến thế giới Mặt Trời hay thế giới Mặt Trăng không? Hay không? Ngài nói: “Không, chỉ có mấy trăm người như vậy thôi”, như Ngài đã nói với tôi, có bao nhiêu trăm người đã đến Mặt Trời hoặc Mặt Trăng. Ở Mặt Trăng cũng tương tự vậy, họ cũng nói như vậy. Những người bị biến mất này, hoặc là họ có thể đã chết trong tai nạn nào đó mà không ai tìm thấy xác, hoặc bằng cách nào đó họ đã bị một số loài động vật dữ ăn thịt – những động vật bị ma quỷ nhập hoặc đại khái vậy. À này, mình quay lại chuyện lúc nãy – tôi đã nói với quý vị rằng nó không theo thứ tự như “một, hai, ba”.

Tôi vừa mới nhớ ra rằng, trước đây tôi từng nói rằng Địa Cầu sẽ phun lửa từ sâu dưới lòng đất trào lên, và điều đó cũng có thể hủy diệt cả thế giới. Nhưng không phải là do Địa Cầu làm điều đó. Mà đó là công việc của quỷ dữ. Có nhiều loại khác nhau. Có những hồn ma hung hăng, hoặc ác quỷ hung hăng, hoặc ma quỷ hung hăng. Nhưng ma quỷ hung hăng đã chịu đầu hàng và rút về các ngọn núi ở châu Phi. Tôi đã từng kể với quý vị trước đây. Và Vua của các Hồn Ma Hung Hăng cũng đã chấp nhận lời đề nghị của tôi và đã đi đến nơi mà tôi đã tạo ra cho họ vài năm trước, tôi đã kể quý vị nghe mấy điều này. Nhưng vẫn còn những loại khác, như ác quỷ hung hăng và quỷ dữ. Chúng vẫn đang ẩn nấp, dùng con người làm lá chắn, nhập vào thân người và điều khiển họ làm điều xấu. Cho nên, có những lúc con người giống như đi trong đêm tối, làm những việc sai trái dưới ảnh hưởng của ma quỷ.

Khi họ trở về, bước đi trở lại nhà, hoặc có lẽ bị ngã gục đâu đó trong rừng hoặc trên đường phố, họ không nhớ mình đã làm gì.

Hoặc có lúc những ác quỷ địa ngục không cần đến họ nữa, vì chúng đã dùng họ xong rồi, nên chúng chỉ vứt họ xuống hồ hoặc con sông hay gì đó. Và ở nơi đó, một số chúng sinh sẽ ăn thịt họ, hoặc thậm chí chính đám ác quỷ sẽ ăn thân xác họ. Vì vậy, khi đến đó, nhiều khi quý vị chỉ thấy bộ xương nằm đó, và rất khó để nhận dạng đó là ai, đó có phải là người bị mất tích hay không. Rất khó nhận dạng.

Ma quỷ, ác quỷ thật sự ăn thịt người, cả ở thể xác lẫn thể vía, nếu người đó bị đọa địa ngục. Một số người quá xấu xa, đến mức địa ngục cũng không thể dung chứa họ hoặc cải hóa họ được. Thì chúng sẽ giết họ ở đó và ăn họ. Là như vậy đó. Nên, tôi cứ mãi nhắn nhủ loài người: “Làm ơn cư xử cho tốt, làm ơn cầu nguyện với Thượng Đế, làm ơn tin nơi Thượng Đế và Thiên Đàng và Chúa Giê-su cùng chư Phật. Nếu không, quý vị sẽ bị đọa vào nơi kinh hoàng gọi là địa ngục, và đến lúc đó, không ai có thể giúp quý vị”.

Trong kinh Phật, có một vị Bồ Tát, một vị Thánh, một vị Đại Thánh tên là Địa Tạng Vương Bồ Tát. Ngài luôn ở dưới địa ngục, nỗ lực giúp bất kỳ ai còn có thể cứu được. Nhưng hiếm lắm; không có nhiều người mà Ngài có thể cứu được. Khi người ta bị đọa địa ngục và có nghiệp sát nặng nề, như ăn thịt người-thân-động-vật – tội sát nhân gián tiếp – thì thậm chí rất khó hiểu được những lời Đức Phật hoặc Bồ Tát nói. Nên Ngài chỉ có thể giúp những ai còn có thể, giáo hóa họ, thanh lọc họ bằng Giáo Lý, Giáo Lý chân chính, từ Thượng Đế, từ các vị Phật, từ các vị Thánh, từ Chúa Giê-su khi xưa. Theo thời gian, với sự ăn năn hối cải, có lẽ một số linh hồn có thể được giúp đỡ. Lúc đó Chúa Giê-su có thể đến địa ngục đó, hoặc Bồ Tát Quán Thế Âm, hoặc Đức Phật A Di Đà, v.v., có thể đến đó giúp đỡ họ, giúp đỡ thêm. Nhưng họ vẫn phải trả nghiệp.

Ví dụ như trong câu chuyện Âu Lạc (Việt Nam), có một ni cô. Trước khi xuất gia, cô từng giết rất nhiều người-thân-gà, -vịt mỗi ngày để bán. Trong lúc bị ngất xỉu – cô bị bất tỉnh khi vẫn còn sống trên trần gian – cô đã bị đưa xuống địa ngục. Vì cô vốn là người rất tốt, cũng từng là một ni cô trong kiếp trước, mặc dù cô chưa tu hành tốt lắm. Cho nên, cô được trở lại làm người và bán người-thân-gà này nọ. Vì vậy, khi xuống địa ngục, nhờ có một số công đức từ kiếp trước, cô đã cầu nguyện tha thiết, vì vậy Quán Thế Âm Bồ Tát hiện xuống. Nhưng cô vẫn phải trả nợ nghiệp để được tẩy rửa. Vì vậy, cô phải nuốt than hồng vào cơ thể, trong thể vía, trong địa ngục. Chuyện đó thật khủng khiếp, dĩ nhiên là vô cùng đau đớn, nhưng cô đã đồng ý chịu sự trừng phạt này để được thanh tẩy. Sau đó, dĩ nhiên, cô có thể trở lại đời sống con người, ăn năn hối cải, và làm tất cả những điều tốt nhất mà cô có thể, không bao giờ giết hại bất kỳ người-thân-động vật nào nữa. Đó là một câu chuyện có thật, do chính cô ấy viết lại.

Excerpt from “Unveiling the Truth ‘Ms. Ba Selling Chicken-People Porridge,’ Left Her Body, Descended to the Underworld and Ascended to the Heaven – 100% Karmic Retribution” Female: Chị nói sơ về cái xuất xứ thì cái tên của Cô Ba Cháo Gà là như thế này. Cô Ba là hồi xưa là quê tại Định Tường, Mỹ Tho, bán cháo gà là ở ngoài chợ Vòng Nhỏ. Mỗi ngày, theo lời Cô Ba kể lại là mỗi ngày thì Cô Ba làm gà để nấu cháo bán mưu sinh ở ngoài chợ Vòng Nhỏ. Có một đêm đó thì bà Cô Ba Cháo Gà mới là đem gà về để mà chuẩn bị làm thịt, để cho sáng ngày mai để nấu cháo đem ra chợ bán.

Thì tối hôm đó, Cô Ba mới ngủ. Và Cô Ba thấy một trong những cái con gà mà mình chuẩn bị mần (làm) thịt, thì nó mới nói với Cô Ba như thế này nè: “Là tao là ông nội của mày”. Thì lúc đó là Cô Ba cũng không có tin. Cô Ba mới hỏi là hết là tên tuổi dòng họ hết thì cái con gà đó nó nói đúng y như sự thật là như vậy luôn. Thì Cô Ba thấy sợ quá, mới hoảng hồn.

Là từ cái đêm hôm đó là Cô Ba không có làm gà đi bán nữa, mà là bán hết con gà đó luôn và sau đó thì Cô Ba là mới bỏ nghề làm gà không đi bán nữa, thì về là Cô Ba mới đi tu. […] Đây là mình chỉ nói cái sơ lược giữa cái góc như vậy thôi. Còn ví dụ như là kể chi tiết là Cô Ba đi như thế nào và đi địa ngục như thế nào, vào địa ngục thứ mấy, thì ở trong cái quyển đó nó sẽ kể lại tường tận luôn là những cái quả báo, những cái nơi mà Cô Ba đi xuống dưới thứ mấy, thứ mấy để trả những cái nghiệp mà do ở trên thế gian Cô Ba tạo.

Interviewer: Tức là ngày xưa tới giờ, thì những cái người mà gọi là tu hành hay là không tu hành tức là những người Phật tử hay là không Phật tử thì đều biết là 18 tầng địa ngục là được vẽ nên một cái câu chuyện rất là huyền bí. Tuy nhiên thì hôm nay thì em được trao đổi với chị cũng như với bà thì thật sự là 18 tầng địa ngục là có thiệt.

FeMale: Địa ngục là do nghiệp cảm mà ra. (Dạ.) Nghiệp cảm của chúng sinh mà ra. Tại vì chúng sinh ở đây thì mình không có tận mắt, tận tai mình thấy được cái địa ngục, cứ là tạo nghiệp, tạo nghiệp. Nhưng mà khi mà cái nghiệp nó đến rồi, khi mà thác rồi thì cái nghiệp nó sẽ cảm, nó sẽ dẫn những cái chúng sinh tạo nghiệp khác để đến cái nơi mà tương xứng với cái mình đã tạo. (Dạ. Nhưng mà đặc biệt là Bà Ba, Bả đi hết những cái địa ngục, những cái tầng ở dưới và kể lại một câu chuyện và trong cái cuốn sách đó.) Đúng rồi! Bà Ba kể lại một câu chuyện hoàn hảo về địa ngục luôn. Và sau đó cũng có kể lại những cái câu chuyện về khi Bà Ba đi lên những cái phần Trời ở Trên. (Là lên trời luôn.) Đúng rồi! Bà đã kể lại những câu chuyện mà Bà về ở cõi Trời nào, cõi Trời nào như thế nào, thì Bà cũng có kể lại rất là rõ ràng. […]

Old Woman: Cô Ba Bán Cháo Gà nằm chiêm bao thấy con gà mới nói: “Tao là ông nội mày”. Kêu Cô Ba là tên Cô Ba nữa nói là: “Tao ông nội mày, mà mày là Huỳnh Thị Nhi”. Cô Ba thấy vậy, Cô Ba mới bỏ bán cháo gà này, Cô Ba mới đi xuất gia, thí dụ vậy. Xuất gia ở chùa. Rồi khi mà người con của Cô Ba nuôi ra trường, rồi nó làm thầy giáo, rồi nó mua cái chỗ đó đó. Rồi một tuần rồi Cô Ba ở chùa về đó một lần. […] Rồi về đó rồi, sau rồi mới nằm, trong mình không khỏe hay sao, rồi nằm ngủ không nằm chiêm bao hay sao không biết. Rồi bị bắt hồn đi luôn, rồi mấy bữa đó mới trở về. Là người con này, không biết làm sao mới vậy, rồi ngồi ngồi giữ mà khóc hoài, ví dụ vậy. Rồi sau này từ từ Cô Ba trở về đó, Cô Ba mới nói rồi mới biết. Sau này, mấy tháng lâu lâu cô Ba có đi. Lâu lâu Cô Ba đi cõi này, Cô Ba xuống địa ngục, Cô lên cõi Trời. Đi cõi nào, cõi nào thì Cô Ba cho biết, cho Phật tử biết. […] Nhiều khi Cô [Ba] đi một, có khi đi một ngày một đêm, có khi đi khuya đi rồi 2, 3 giờ chiều về. Mà cô Ba trở về nhập xác mà mặt mày đỏ rần lên vậy đó, vậy đó. Khi Cô Ba ra đi rồi là cái vị Thánh Nữ giữ xác. Nếu không giữ thì Cô Ba chết luôn, thí dụ vậy. Thì cũng đi đứng như thường.

Ngày nay, người ta không tin địa ngục, đó là vấn đề, vì họ không nhìn thấy. Mặc dù đôi khi họ vẫn còn sống ở trần gian, nhưng linh hồn họ đã bị bắt và bị đưa xuống địa ngục rồi, nhưng cơ thể họ không cảm nhận, không biết nhiều. Có lẽ đôi khi họ cảm thấy nóng rát hoặc thế này thế kia, nhưng nghĩ rằng mình đang bị bệnh, rồi đi khám bác sĩ, uống thuốc giảm đau sẽ làm tê liệt tất cả cảm giác này, thế là họ tiếp tục sống.

Photo Caption: Nỗ Lực Hết Mình Để Vươn Lên Cảnh Giới Cao

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần (6/12)
1
Giữa Thầy và Trò
2025-05-27
3811 Lượt Xem
2
Giữa Thầy và Trò
2025-05-28
2903 Lượt Xem
3
Giữa Thầy và Trò
2025-05-29
2609 Lượt Xem
4
Giữa Thầy và Trò
2025-05-30
2343 Lượt Xem
5
Giữa Thầy và Trò
2025-05-31
2605 Lượt Xem
6
Giữa Thầy và Trò
2025-06-01
2151 Lượt Xem
7
Giữa Thầy và Trò
2025-06-02
1907 Lượt Xem
8
Giữa Thầy và Trò
2025-06-03
1724 Lượt Xem
9
Giữa Thầy và Trò
2025-06-04
1643 Lượt Xem
10
Giữa Thầy và Trò
2025-06-05
1521 Lượt Xem
11
Giữa Thầy và Trò
2025-06-06
1105 Lượt Xem
12
Giữa Thầy và Trò
2025-06-07
483 Lượt Xem
Xem thêm
Video Mới Nhất
Tin Đáng Chú Ý
2025-06-07
148 Lượt Xem
Tiết Mục Ngắn
2025-06-07
4 Lượt Xem
Tiết Mục Ngắn
2025-06-07
1 Lượt Xem
Tiết Mục Ngắn
2025-06-07
1 Lượt Xem
Tiết Mục Ngắn
2025-06-07
1 Lượt Xem
Tiết Mục Ngắn
2025-06-07
1 Lượt Xem
Tiết Mục Ngắn
2025-06-07
1 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android